Gió luồn qua lô cốt, cửa mở khoảng trời
Những con tim chưa bao giờ được yêu như đã sống
Nụ cười kịp chạm nước mắt rơi
Em đợi những chiều tím ngoài kia
Nơi anh thành hạt cát già năm tháng
Nơi anh thành một hạt muối biển mặn chát
Xót lòng đừng nhớ thêm đau
Chưa bao giờ biển ở đây dịu êm
Nỗi nhớ về em như nỗi nhớ bờ của sóng
Những thằng trai viết thơ tình nồng mùi nắng
Màu da đen sạm, mắt long lanh biết cười
Những đêm gác tưởng như mưa trôi đảo
Hàng phong ba gió dập vùi, vẫn đứng thẳng sáng bình minh
Có chàng pháo thủ đa tình
Lấy hoa bàng vuông xếp tên nỗi nhớ
Ngoài kia đương mùa gió
hải trình dằng dặc
nỗi nhớ và đức tin
Có thể câu chuyện không thành
Có thể anh chỉ là một hạt cát
Chỉ biết yêu đến mảnh vụn
cuối cùng thôi
cvk
Ảnh "Đứng ở đầu cầu cảng ngóng theo tàu" - Thiềm Thừ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét