Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

Cái sự buồn ấy cái sự vui

Cái sự buồn ấy cái sự vui


Đừng giận nỗi cô đơn của mình
Một bạn hiền trung thành
cả khi bạn nằm xuống
Hãy vui với cô đơn của người khác
và mỉm cười
trong tiếng khóc của nhau

Bạn đã quên bên mình hôm nay
đánh đổi bằng những ngày than vãn
Nỗi nhớ kịp gặp nhau
trong ngày vô cùng nắng
Bị cảm ngay sau lời hứa
mùa đông sẽ về

Nhung nhớ nhiều
rồi
quên phắt yêu xưa
Đợi mưa dai
dột qua bờ nóc trọ
Bên kia vách
ai đương cười
đẹp thế
Cô đơn này
có lẽ
tập yêu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét