Nhớ bụi
"Cung đường
như cô nàng đỏm dáng,
luôn căng đầy đường cong mê hoặc mà cũng lắm hiểm
nguy"
Những ngày nhớ đường
Nó như lên cơn sốt
nhớ mùi bụi
nhớ mùi nắng
Nhớ giọt mưa qua
tóc
ai đó bỏ lại dọc
đường
Nhớ nỗi sợ vượt
đèo đêm
Nhớ mắt ai nhớ
mình
quên mất
Nhớ chỉ để nhớ
rồi lại quên
trong tất tả
ngược xuôi.
Những ngày nhớ đường
một khoảng hồn trốn
về cõi khác
mảnh trăng mồ côi
sáng rực ngỡ đèn
đường
soi bước chân đi lạc
Ai đó buông câu
ca lạ lẫm
quẳng ngoài ghềnh
đá
Ừ,
nuối tiếc xuân
xanh
Nhớ một chút
thôi
thôi
đường xa vạn dặm
Có thể chỉ là hạt bui
biết yêu đến mảnh vụn cuối cùng thôi
biết yêu đến mảnh vụn cuối cùng thôi
cvk
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét